Chén rượu cay - Chương 1
"Miền tây quê hương ai về, ai nhớ, ai thương?
Vừa qua Long An, Chợ Đào hương lúa còn vương
Tiền Giang, Mỹ Tho, Cái Bè, Gò Công, Tân Phước
Rạch Miễu xây cầu đường về Bến Tre gần hơn..."
Tiếng ca trong trẻo phát ra từ chiếc đài nho nhỏ trên con tàu đang nhẹ nhàng lách qua con kênh đào trong buổi chiều tà. Ông Khương vừa lái tàu vừa đảo mắt tìm nơi nào neo tàu lại để nghỉ ngơi qua đêm nay. Tính ông cũng không ham gì những chốn đông đúc nên lựa một nhánh kênh ít người mà đậu lại. Nhìn phía mạn tàu toàn là dừa nước làm ông thích thú, định bụng lát nữa sẽ chặc vài buồng về ăn để đỡ thèm. Ông nằm lên chiếc võng nhẹ nhàng đung đưa ngắm nhìn mặt trời lặn xuống làn nước làm không gian như nhuộm màu hổ phách, ông năm nay cũng độ 50, tính ra cũng đã 25 năm gắn bó với cái nghề chài lưới này, nay đây mai đó, con tàu vừa là cần câu cơm vừa là chốn nương thân của ông. Chẳng vợ chẳng con một mình ông phiêu du hơn nửa đời người ở nơi miền Tây sông nước. Gió hiu hiu thổi đưa ông từ từ đưa ông vào giấc ngủ.
"Bõm...bõm...bõm..." âm thanh vang lên đều đều phía mạn tàu làm ông Khương tỉnh giấc, khung cảnh xung quanh tối đen như mực làm ông mở điện thoại lên xem thử đã mấy giờ, ông Khương có chút không ngờ thời gian lại trôi nhanh như thế. Âm thanh kia vẫn vang lên đều đều làm ông phải nhồm người dậy mà đi lại phía mạng tàu xem thử, ở giữa mấy rặng dừa có một người đang lọ mọ đi soi cá đêm. Thường ngày thì chắc ông sẽ làm ngơ đi nhưng không hiểu thế nào ông lại nổi hứng muốn mời người ta lên tàu làm vài chén. Có lẽ ông cũng bắt đầu chán cái cảnh một mình một cõi. Ông toang nói với sang :” Ây chú gì ơi, trời khuya rồi lạnh lắm, lên đây uống vài chén cho ấm người không nào?”
Người đó nghe tiếng thì quay mặt qua, dưới ánh trăng lờ mờ, gương mặt trắng tái nhợt nhạt, má phải da thịt loang lổ mục rữa như bị cá rỉa hiện ra....
Người đó nghe tiếng thì quay mặt qua, dưới ánh trăng lờ mờ có thể nhìn ra đại khái một người đàn ông tầm 30-35 tuổi, nghe ông Khương mời gọi người đó cũng lịch sự đáp lại: "Dạ, anh có lòng thì em đây xin nhận" người đó đeo chiếc giỏ tre ngang hông từ từ lội lại leo lên thuyền của ông Khương.
Ông Khương đã bày sẵn 2 cái chén và một bình rượu nhỏ, thấy người kia lên tới nơi thì cười nói: "Tui tên Khương, mấy lão bạn nhậu hay gọi tui là Khương cụt, còn chú xưng hô như nào đây?"
Người kia đón lấy chén rượu từ tay ông Khương nói: ”Em tên Thiện, người xóm Kim Tiền ở ven con kênh này, mấy nay cá từ thượng nguồn về nhiều nên em tranh thủ lúc đêm đi mần kiếm thêm tí tiền“
Ông Khương: "Chà à à... Xem ra chú hôm nay bội thu rồi, được nguyên con cá trê to ngay giữa quần kia mà" ông Khương vừa nói vừa chỉ tay về phía đũng quần của Thiện
Thiện cười ngại ngùng: "nãy em hụt chân vô vũng nước sâu nên báo hại cái quần ướt mem, mà của em cũng nhỏ thôi chứ làm sao bằng cái bọc mía ngay quần anh được haha“
Ông Khương cười nói: "Quần chú ướt hết rồi hay là cởi ra luôn đi ngại làm gì ở đây có tôi với chú thôi, mặc đồ ướt khó chịu lắm"
Như gãi đúng chỗ ngứa của Thiện, anh hơi rụt rè tuột hết cả quần vứt qua 1 bên, công nhận dễ chịu hơn thật, con cặc của anh gặp gió thổi lạnh ngắt nên sun lại.
Thiện cũng có phần hơi ngượng ngùng, phơi cặc dái trước mặt người lạ làm sao mà chẳng ngại, Thiện liền nói: "hay là anh Khương cũng cởi luôn quần anh ra đi, chứ một mình em thế này cứ thấy kỳ kỳ anh ơi"
Nhìn bộ dạng che che đậy đậy của Thiện làm ông Khương mắc cười không thôi.
Ông Khương: "Được thôi, được thôi, nhưng trước khi cởi cậu có biết tại sao tôi lại có biệt danh là Khương cụt không?"
Thiện: "anh bị thiếu ngón tay hay chân gì hả?"
Ông Khương cười bí hiểm, nhẹ nhàng tụt cái quần xà lỏn trên người, Thiện chăm chú nhìn vào mong chờ một con cặc bật ra nhưng không, ngoại trừ một nhúm lông đen nhánh và hai hòn dái to như trứng ngỗng ra thì chẳng thấy cái vòi đâu cả.
Thiện như không tin vào mắt mình, cậu đưa tay vạch nhẹ đám lông ra nhưng cũng chẳng có gì, ngoại trừ một cái lỗ mu ửng hồng âm ấm, Thiện bất ngờ hỏi ông Khương.
"Cái... cái đó của anh đâu rồi?”
"Lúc anh tầm 23 có giành người yêu với 1 thằng, anh với nó hẹn đánh nhau ở ngoài đường, kết quả nó chơi xấu móc con dao thái lan cắt cu anh trước mặt đám đông. Sau đó anh xấu hổ bỏ xứ mà đi rồi lưu lạc đến đây"
Thiện nghe vậy thì ồ lên: "Vậy 2 hòn trứng ngỗng này là do hai mươi mấy năm không xuất tinh nên to ra như vậy à"
Ông Khương gật gù: "đúng vậy, ước gì được xuất tinh một lần thì anh dù chết cũng mãn nguyện, trước anh có thử ở xem mấy phim con heo rồi lấy tay chà chà cái lỗ nhưng vẫn chẳng có gì cả, chắc là hết hy vọng rồi"
Thiện ngồi sát lại chỗ ông Khương mân mê 2 hòn dái mọng nói: "Để em thử tí được không anh"
Thấy ông Khương gật đầu, Thiện đưa ngón tay lại chỗ vành mu mân mê làm nó sưng lên đỏ ửng lên, ông Khương cảm thấy rạo rực trong người nhưng lần này khác mấy lần trước, không lẽ vì được người khác kích thích chăng. Ông Khương ngả lưng xuống sàn nhắm mắt đê mê tận hưởng cảm giác sung sướng ma mị từ ngón tay của Thiện, lúc này Thiện đã luồn hẳn ngón út vào lỗ cụt ấm nóng và ẩm ướt không ngừng thụt ra thụt vào. Mỗi khi ngón tay nhấp vào cọ xát với mép mu thì ông Khương lại giật người lên vì sướng: "ư... ư... ư, đã quá em ơi không... không ngờ là phải chọc thẳng vào như... ư... ư thế mới sướng được"
Nhìn ông Khương oằn người rên rỉ đầy dâm đãng, Thiện gãi gãi bên trong lỗ cụt ông Khương vừa buông lời gạ gẫm: "em biết một cách còn sướng hơn có khi làm anh phọt tinh đầy ra luôn cũng không chừng, nhưng em nói trước là ban đầu sẽ rất đau nhưng một lúc sau thì sướng điên người"
Ông Khương lúc này đã mụ mị thần trí cả cơ thể đắm chìm trong dục vọng như đất hạn gặp mưa xuân: ”Đâu đâu... u làm cho anh đi... đau xíu anh chịu được"
"Nhưng mà để em chuẩn bị một vài món đã" Thiện vừa nói vừa cười bí hiểm, anh lấy cái bó dây thừng bên mạn tàu trói hai tay hay chân ông Khương vào bốn góc thành hình chữ X. Ông Khương cũng cảm thấy kỳ lạ trước những hành động của Thiện, nhưng vì lời hứa hẹn sẽ giúp bản thân sung sướng mà nhắm mắt để Thiện hành sự. Sau khi trói ông Khương xong xuôi, anh Thiện le lưỡi liếm mút xung quanh cái lỗ mu đỏ ửng, bình thường anh cũng hay bú lồn phụ nữ, nhưng lần này bú lồn đàn ông không ngờ cũng phê chẳng kém. Ông Khương nhắm mắt đê mê tận hưởng, bản năng giống đực của ông trỗi dậy làm ông nhấp hông lên xuống hòng để cái lưỡi của anh Thiện chọt ngoáy sâu hơn, cảm thấy nước bọt đã giúp lỗ mu ông Khương trơn láng hơn nhiều, anh Thiện lần này chọt hẳn ngón tay giữa vào trong thật mạnh. "Hự" ông Khương đau quá bặm môi trợn mắt, gân cổ nổi lên đỏ ửng, dù nói gì thì cái lồn ông Khương cũng chẳng phải là cái lồn thật sự mà chỉ là cái lỗ tiểu, giãn ra để ngón út vào đã là tốt lắm rồi, giờ đây bị công phá bởi ngón giữa dài ngằng làm sao chịu nổi. Thiện thấy ông Khương đau quá thì lấy ngón tay gãi gãi nhè nhẹ chỗ gần tuyêns tiền liệt làm ông Khương tên dại, nước đái bất giác rỉ ra nhưng bị ngón tay quái ác chặn lại làm ông chướng bụng. Thiện rút tay ra, không có con cặc nên nước tiểu ông Khương phọt ra ọc ọc văng tung toé lung tung. Thiện quệt lấy một chút nước đọng lại trên bụng đưa cho ông Khương xem, ông Khương nhìn chất lỏng sệt sệt trên ngón tay Thiện mà không ngừng cười lớn "haha tao xuất tinh được rồi, bảo sao lúc nãy lại sướng như thế haha"
Thiện đút ngón tay cho ông Khương mút hết tinh trùng: "Đấy, em giúp anh xuất tinh rồi nhé, bây giờ cho em lấy thù lao là 2 cái trứng ngỗng này nha"
Ông Khương nghe thế thì cũng đoán được thằng này đang tính làm gì ông hét lên nhưng vô vọng vì nơi này quá vắng vẻ. Thiện cười gian xảo, từ khi thấy ông Khương phô ra hai hòn dái căng mọng này thì hắn đã muốn cướp dái về ngâm rượu rồi. Thiện đổ chai rượu vào đùm dái và massage đều đều như vuốt ve hai hòn ngọc. Ông Khương ngỏm đầu dậy xem thằng này sẽ xử mình thế nào. Chẳng để ông chờ đợi lâu, Thiện lấy cái lưỡi lam bén lẻm dùng để cạo râu của ông Khương, tay còn lại Thiện bóp mạnh đùm dái làm nổi 2 tinh hoàn gân guốc. Thiện rạnh một đường bên hòn bên phải, ông Khương đau quá gồng người lên cứng ngắc chống chọi với cơn đau. Hòn dái to bự phọt ra ngay lập tức bởi lực bóp mạnh mẽ từ bàn tay của Thiện. Thiện keo mạnh hòn dái lôi sợ dây cuống ra ngoài sau đó thắt nút lại cho lúc cắt máu không chảy ra quá nhiều. Anh kê lưỡi lam vào chỗ hòn dái cắt xoẹt một đường dứt khoát, ông Khương vừa đau vừa thốn nhưng chẳng hiểu sao hòn dái còn lại lại bị kích thích mà co giật phóng mười mấy đợt tinh trùng qua lỗ cụt tung toé.
"Anh đây sung sức thế, để em đây giúp anh làm thái giám cho tịnh tâm lại nhé haha" Thiện đặt hòn dái vào miệng ngậm lấy để cảm nhận sự tanh tưởi của máu và cái mùi vừa nồng vừa béo của tinh trùng, hòn dái to tướng độn má Thiện lên một cục thiệt to. Hòn dái còn lại cũng không thoát khỏi số phận. Thiện loay hoay một hồi thì hòn tinh ấm nóng cũng nằm trong lòng bàn tay, Thiện nhả tinh hoàn đang ngậm trong miệng ra cầm trên tay. Sau khi ngắm nghía một hồi thì bỏ vào túi áo mang về. Không quên cởi trói và khâu lại bìu dái nhăn nhúm của ông Khương. "ông anh yên tâm, em thiến rất khéo máu không chảy nhiều nên ông anh không chết được đâu, sau này nếu còn gặp lại thì em sẽ mời anh uống rượu dái người do em ngâm coi như đáp lễ chầu rượu hôm nay hehe"
Ông Khương nhìn bóng lưng Thiện rời đi mà hai hàng nước mắt lăn dài trên mặt Chẳng ngờ lần xuất tinh đầu tiên sau nửa đời người cũng là lần cuối cùng.