Nhảy đến nội dung chính

Lục Văn Hạo - Chương 1

Tịnh Thân

Trong cung cấm, nơi mọi thứ đều được kiểm soát bằng luật lệ khắc nghiệt, chỉ một phút lầm lỡ cũng có thể đổi cả số phận. Thị vệ Lục Văn Hạo biết rõ điều đó, nhưng trái tim chàng đã không nghe theo lý trí. Mối tình vụng trộm giữa chàng và cung nữ Tiểu Liên như ngọn lửa nhỏ leo lét trong đêm, chỉ chờ một cơn gió thoảng qua là bùng cháy thành thảm họa.

Và thảm họa ấy đã đến.

Một đêm, khi hai người lén lút gặp nhau trong vườn ngự uyển, tiếng bước chân của thái giám giám sát vang lên. Họ bị bắt giữa lúc Tiểu Liên còn đang khóc, tay nắm chặt vạt áo chàng. Lời tố cáo vang lên, và chỉ ba ngày sau, Lục Văn Hạo bị dẫn vào Tịnh Thân Phòng – nơi những kẻ phạm tội phải trả giá bằng sự nam tính của mình.

Cảnh Tịnh Thân

Phòng giam lạnh lẽo, ánh đèn dầu leo lét chiếu xuống chiếc bàn đá phủ vải trắng. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc khiến Hạo choáng váng. Trên tường treo những dụng cụ bằng đồng sáng loáng: dao, kéo, dây thừng, và một chiếc bát đựng than hồng.

Đao tử tượng – tên đao phủ chuyên thiến hoạn – là một lão thái giám gương mặt lạnh như tiền. Ông ta không nói gì, chỉ ra hiệu cho hai tiểu thái giám trói Hạo lên bàn. Dây thừng siết chặt cổ tay, cổ chân, khiến chàng không thể nhúc nhích.

"Phạm tội dâm loạn, phải chịu tịnh thân." Lão thái giám cất giọng khàn khàn, tay cầm con dao sắc lẹm.

Hạo giãy giụa, nhưng vô ích. Một tiểu thái giám dùng khăn nhét vào miệng chàng để ngăn tiếng thét. Một người khác cởi áo quần Hạo ra, để lộ phần nhạy cảm.

Cảm giác đầu tiên là nỗi sợ tột cùng.

Lưỡi dao áp vào da thịt, lạnh buốt. Hạo ứa nước mắt, cơ thể co giật vì hoảng loạn. Rồi – một nhát cắt nhanh gọn.

Đau.

Không phải thứ đau nhói mà là cảm giác rùng rợn, tê dại, như cả thế giới bỗng sụp đổ. Máu chảy xuống đùi, nóng hổi. Hạo gào thét trong miệng, mắt trợn ngược, tay bấu vào bàn đến bật máu.

Đao tử tượng thản nhiên nhúng vết thương vào nước sôi, rồi dùng kim khâu vội. Hạo ngất đi, nhưng ngay sau đó bị đánh thức bằng một gáo nước lạnh.

"Xong rồi." Lão ta nói. "Giờ mày không còn là đàn ông nữa."

Sau Khi Tỉnh Lại

Hạo nằm trong phòng giam, phần dưới cơ thể băng kín, máu thấm qua vải. Mỗi cử động đều khiến chàng rên rỉ. Cảm giác trống rỗng, như một phần linh hồn đã bị cắt bỏ.

Chàng nhớ đến Tiểu Liên – nàng chắc cũng đang chịu cực hình. Nhưng giờ đây, Hạo không còn là một thị vệ, mà chỉ là một thái giám thấp hèn, sống cuộc đời nhục nhã.

Kết cục của kẻ dám yêu trong cung cấm.