Lường Xuân Cường - Chương 3: Quá khứ chưa bao giờ kể
A. Buổi học ôn thi
Chẳng thể để thời gian cho đầu óc rảnh rỗi mà ngồi suy nghĩ được nhiều, bởi chưa gì đã gần cuối học kì II năm lớp 8. Sau bao biến cố thì Lường Xuân Cường bắt đầu bình tĩnh trở lại và bớt nghĩ nhiều gì về những chuyện đã qua.
Cậu bận ôn thi như bao đứa bạn khác. Cũng ê a thuộc lòng từng câu từng chữ. Nhưng chuyện lại không dễ dàng gì cho Lường Xuân Cường vì như theo đề cương ôn thi khiến Cường bị bắt học ôn những bài Sinh học nói về bộ phận sinh dục nam và nữ.
Đối với những người bình thường khác, khi đề cập đến chủ đề này thường khơi gợi trí tưởng tượng và những ham muốn nhục thể. Nhưng riêng Lường Xuân Cường vốn đã bị người ta thiến hoạn chỉ mới gần đây, thì từng bài học đó như những mũi dò xuyên sâu vào trí nhớ của Cường mà lôi ra trình diện cho cậu từng phút từng giây của cái khoảnh khắc kinh hoàng : thời điểm Lường Xuân Cường bị cột căng cơ thể và rồi buộc phải chấp nhận cắt đi bộ phận sinh dục.
Giống như những người học kém thì ngại nói về bằng cấp, người mới bị thất nghiệp thì lại kỵ những câu chuyện về công việc hiện tại...thì Lường Xuân Cường luôn tránh né những đề tài có liên quan đến giới tính.
-
Cường, nhìn ra ngoài cửa sổ chi vậy em ? Sao không lo ôn bài ?
-
Tiếng cô Trang, cô giáo dạy môn Sinh học ở lớp của Lường Xuân Cường vang lên trong trẻo cắt đứt luồng suy nghĩ của Cường về những chuyện đã xảy ra với mình. Cô Trang là cô giáo trẻ mới tốt nghiệp và về trường giảng dạy, nhưng đã nổi tiếng khó tính.
-
Dạ, thưa cô...
-
Lường Xuân Cường lí nhí trong miệng như tên trộm bị bắt gặp tại trận.
-
Em học được tới đâu rồi mà ngồi suy tư nè
-
Cô Trang có phần nghiêm nghị trong lời hỏi khi thấy Cường không chú tâm vào trang vở mà lại đưa mắt lơ đễnh nhìn về phía xa xăm.
-
Chắc bạn Cường chưa thuộc bài đó cô ơi. Tụi em thấy nó đi canh vườn rau cho người ta suốt thôi
-
Đám bạn cùng lớp Cường cứ hễ bắt được dịp gợi ý cho thầy cô trả bài bạn bè là mừng rơn lên, bởi chúng biết thầy cô mà bận trả bài cho một đứa nào đó thì có cơ may chúng sẽ không bị gọi lên bảng kiểm tra, nên luôn ồn ào tố cáo bạn bè nào đó không lo học.
-
Cường, em chưa học bài kỹ phải không nè, lên đây cô trả bài xem nào.
-
Dạ em học kỹ rồi ạ
-
Cường lý nhí khi nghĩ ngợi về việc cô sẽ khảo bài mà hôm nay lớp đang học ôn thi, lại đúng ngay bài Cường rất sợ học, chính là bài giảng về bộ phận sinh dục nam.
Cô Trang nhanh nhẹn đi xuống, nhéo tai Cường dẫn lên bảng, còn những đứa học trò khác lại khúc khích cười, bởi những lúc nhìn người khác bị trả bài là niềm vui với chúng, và còn bởi bài học hôm nay chúng đang ôn là một đề tài tế nhị, hết sức nhạy cảm.
Nhớ lại cái hôm lần đầu lớp của Lường Xuân Cường học Sinh học về bài Bộ phận sinh dục nam nữ, cả lớp nín thinh theo dõi cô Trang diễn tả trên những tấm hình giải phẫu học mà cô chuẩn bị sẵn. Những đứa con gái thì cúi gằm đỏ mặt, bọn con trai thì khúc khích cười, len lén nhìn sang tụi bạn nữ ra vẻ thích thú.
Buổi học về khu vực nhạy cảm đó khiến Lường Xuân Cường thấy rạo rực cơ thể, tim Cường đập nhanh và mạnh, máu nóng dồn cả lên mặt lên óc cậu khiến Cường như lâng lâng say sóng. Bất chợt Lường Xuân Cường cảm giác thấy đũng quần động đậy, cậu nhận ra con cu của mình đã cương cứng tự bao giờ.
Ấy thế mà tại buổi ôn thi hôm nay, cũng là bài học đó, cũng nội dung đó, cũng là những cái liếc mắt thậm thụt giữa tụi con trai và con gái trong lớp nhìn vào khu vực cấm địa của nhau, thì Lường Xuân Cường lại vô cùng ngao ngán. Cậu cảm thấy một cảm giác bất lực trong tâm hồn mình, muốn tung đôi cánh bay lên trời cao để trốn khỏi thực tế đau đớn : Lường Xuân Cường đã bị người ta hoạn tận gốc.
Nhưng cô Trang nào biết cho nỗi khổ tâm mà Lường Xuân Cường phải chịu đựng, nên nhất quyết phải khảo bài Cường :
-
Lường Xuân Cường, em hãy nói cho cô biết hai tinh hoàn của nam giới dùng để làm gì ?
-
Dạ, để sản xuất tinh dịch ạ
-
Cường lý nhí.
-
Sai, hai tinh hoàn là dùng để sản xuất tinh trùng. Tinh trùng được hòa lẫn trong dịch tiết từ các tuyến sinh dục mới trở thành tinh dịch được. Ngoài ra tinh hoàn còn sản xuất nội tiết tố sinh dục nam. Giờ cô hỏi tiếp, dương vật có cấu tạo thế nào ?
-
Dạ, nó gồm ...nó gồm...
-
Lại không thuộc
-
Cô Trang ngán ngẩm
-
Dương vật bao gồm ống dẫn tiểu, các tổ chức cương cứng và các lớp bọc ngoài. Thế câu cuối cùng đây, hãy cho biết đặc điểm và chức năng các tuyến sinh dục nam !!!
-
Dạ ...dạ...nó gồm tuyến tiền liệt, tuyến hành.....ờ....ờ....
-
Lường Xuân Cường, em làm cô thất vọng quá. Thế nội tiết tố sinh dục có tác dụng gì ?
-
Dạ....dạ.....
-
Là đàn ông con trai mà ngay cả cái bộ phận sinh dục của mình cũng không biết không rõ gì cả. Không biết em có phải đàn ông hay không nữa
-
Cô Trang quá tức giận khi Cường không trả lời được một câu nào cả
-
Chiều nay em vô lớp phụ đạo, học bài thật kỹ, cô sẽ trả bài lại.
Thực ra Lường Xuân Cường đầu óc đã rối trí đến độ mụ mẫm. Trước đây Cường ham thích tìm tòi về cấu tạo chim bướm bao nhiêu, giờ đây cậu lại lảng tránh bấy nhiêu. Bao nhiêu kiến thức đã thu nạp được về cơ quan sinh dục thì Cường lại cố quên hết cả. Lại nghe cô Trang nói thêm mấy chữ như " Không biết em có phải đàn ông hay không nữa ", Lường Xuân Cường như chết lặng đi với ý nghĩ một ngày nào đó có người biết được tình trạng tàn phế chức năng sinh dục của mình.
Chính vì sợ người khác biết được thân thể mình đã bị hoạn, mà Cường dần dần ít nói chuyện hẳn. Bởi Cường nhận ra giọng nói mình càng lúc càng nhỏ nhẹ yếu ớt đi. Vì quá trình dậy thì của Lường Xuân Cường chỉ vừa mới bắt đầu thì đã bị chấm dứt đột ngột do mất đi tinh hoàn, khiến giọng nói chỉ vừa mới chớm trầm và khàn đã trở nên mất đi vẻ nam tính. Phải đi tiểu trong tư thế ngồi, lại có giọng nói nhỏ nhẹ thanh thoát, Cường đâm ra hạn chế tiếp xúc, nói chuyện với mọi người, nên lại càng lí nhí khi nói chuyện với thầy cô.
Thế là trong buổi học phụ đạo chiều hôm ấy, cô Trang muốn tức điên khi Cường chẳng nói được một câu nên hồn, cứ ấp úng, lúng búng trong miệng. Buổi học phụ đạo là buổi học thêm, dành cho những em khi sáng không thuộc bài thì sẽ đến lớp để ôn và được thầy cô trả bài lại, sao cho thuộc mới thôi. Thế nên trong những buổi học này thầy cô thường dễ bực tức trước sự lười học của các học sinh. Đặc biệt hơn là những trường hợp cứ lảng tránh câu trả lời như Lường Xuân Cường lại càng khiến cô Trang giận dữ hơn.
-
Cường, em có phải đàn ông con trai không mà ngay cả cái thứ giữa hai chân mình cũng không hiểu, không biết, không thuộc bài vậy hả ? Em làm cô rất thất vọng. Những bài học này năm nay được xem là trọng tâm thi cử nên em phải thuộc mới được. Thôi được rồi, chỉ còn một cách học trực quan may ra giúp được em...
-
Học trực quan là sao ạ ?
-
Cường trố mắt nhìn cô Trang, linh cảm có điều gì đó không ổn.
-
Học trực quan tức là học mà có thuyết minh diễn giải bằng mẫu vật trước mặt. Nói ngắn gọn hơn là vừa nhìn mẫu vật minh họa vừa chỉ vào từng bộ phận rồi học về bộ phận đó.
Những đứa con gái trong lớp nhao nhao lên, hỏi cô Trang :
-
Là như thế nào hả cô ? Là xem sơ đồ minh họa về cấu tạo chim con trai hả cô ?
-
Các bạn nữ trong lớp Cường nghịch ngợm hơn khi họ đã bước qua giai đoạn xấu hổ e thẹn ở những buổi học ban đầu.
-
Không phải xem tranh minh họa nữa. Cô quên mang rồi. Mà dù gì tranh, sơ đồ các em cũng đã xem. Nhưng vẫn không thuộc bài được. Sẵn có bạn Lường Xuân Cường ở đây, bạn Cường cũng không thuộc bài, nên sẽ trở thành " mẫu vật " cho cả lớp học, cũng đồng thời giúp bạn Lường Xuân Cường hiểu và thuộc bài hơn.
-
Là sao hả cô, là tụi em sẽ vừa chỉ vào chim bạn Cường rồi vừa học phải không ạ ?
-
Bọn con gái trong lớp vừa xấu hổ vừa pha lẫn sự thích thú khi nghĩ tới việc sờ nắn cơ quan sinh dục của con trai.
-
Đúng rồi
-
Cô Hoa vừa nhìn vào đũng quần của Lường Xuân Cường vừa nói
-
Cả lớp sẽ vừa xem xét mẫu vật giữa hai chân bạn Cường, vừa học. Phương pháp trực quan này rất tốt vì học đi đôi với hành. Các bạn nữ trong lớp sẽ hiểu rõ hơn về cơ quan sinh dục nam như dương vật và tinh hoàn, bìu...
Cả lớp nhao nhao lên thích thú, còn Lường Xuân Cường chết đứng giữa bục giảng, tay ôm khư khư lưng quần như sợ bị người khác tuột ra.
Lường Xuân Cường la thất thanh như sắp bị cắt tiết khi những đứa con trai trong lớp dưới sự điều khiển của cô Trang vật ngửa người Cường ra trên chiếc bàn học dài. Lường Xuân Cường cố vùng vẫy nhưng không thoát được trước sức mạnh của mấy thằng bạn cùng lớp khỏe mạnh với sức trai đang dậy thì, trong khi Cường lại yếu ớt dần đi do nội tiết tố sinh dục đã bị cắt đứt nguồn cung cấp.
-
Trời ơi, đừng, không được cởi quần của tui. Trời ơi. Không được
-
Lường Xuân Cường la đến lạc giọng.
Nhưng mấy đứa con trai quái ác, được dịp trêu bạn thì nào chịu dừng tay, chúng trói quặt tay chân Lường Xuân Cường vào bốn chân bàn, khiến cơ thể Cường cong vồng lên như con tôm luộc. Còn mấy đứa con gái trong lớp thì cười khúc khích, chăm chú nhìn trò hay sắp diễn ra.
Sau khi Lường Xuân Cường đã yên vị trong tư thế không có gì có thể xấu hổ hơn nữa, cô Trang tiến tới phần hạ thể của Cường. Đứng giữa hai chân cậu, cô Trang đưa tay lên, lần tìm nút khóa quần của cậu.
Lường Xuân Cường thất kinh hồn vía, nghĩ trong đầu phen này tiêu đến nơi. Mọi người sẽ biết được Lường Xuân Cường đã không còn được gọi là đàn ông con trai nữa thì mặt mũi của Cường cùng gia đình sẽ tiêu tan vĩnh viễn. Nghĩ đến đó, Cường cố sức, rống gân cổ kêu trời kêu đất :
-
Trời ơi, em sẽ học bài đầy đủ mà. Trời ơi cứu với. Đừng....Không được....Trời ơi....Không....
-
Gì đó Cường, gì thế, sao la vậy ?
-
Cường mở mắt ra nhìn, thấy Huệ, cô bạn cùng lớp đang nhìn mình lo lắng.
Hóa ra trong buổi ngủ trưa chờ đến giờ đi học phụ đạo Lường Xuân Cường đã mơ một giấc mơ hãi hùng. Biết chỉ là mơ, Lường Xuân Cường thở dài nhẹ nhõm. Cậu bỗng ước gì cái hôm cậu bị thiến hoạn cũng chỉ là giấc mơ quái ác như hôm nay, nhưng sau khi thử khép chặt hai chân để kiểm tra, Cường biết không còn hi vọng gì bởi giữa hai chân cậu vẫn trống rỗng mà thôi.
B. Thầy tư Khiếu
Đi học về, qua vườn rau để làm công việc trông coi như bình thường, Lường Xuân Cường thấy mọi thứ thật ồn ào.
Có vẻ cả khu xóm đang tụ tập lại xem một trò gì đó. Bước lại gần, Cường thấy một ông già tóc muối tiêu nhưng không râu, giọng nói the thé vừa múa vừa đọc bài chú kì lạ trước một chiếc bàn dài chứa bánh trái và nhang khói nghi ngút.
Bớ ma da, bớ dạ xoa
Trên trời dưới đất nghe ta
Trăm điều dữ hãy tránh xa
Nếu bỏ qua thân trai trẻ
Độ cho thêm mạnh khỏe
Ấy sẽ tăng phúc phần
Cho vong linh khỏi lận đận
Bước luân hồi sẽ tới chân
Nhớ giữ thân tránh đường ma
Bớ dạ xoa, bớ ma da
Lường Xuân Cường bỗng phì cười trước bài chú ngớ ngẩn của ông thầy cúng, nhưng không cười ra tiếng. Thì bỗng đâu xuất hiện cô Liên, con gái ông Nớ, ông chủ vườn rau mà Lường Xuân Cường đang làm công việc trông coi, vỗ vai Cường nói nhỏ :
- Chẳng hiểu sao những tháng trước, có một thằng nhóc té cầu khỉ bị dập dái ở gần vườn rau của mình, gia đình đem đi thuốc men, đi bác sĩ nhưng không đỡ, nên cho là có ma quỷ kéo chân lúc đi ngang qua cầu. Họ mới xin ba chị cho thầy cúng tới giải hạn giải nghiệp mà thằng nhỏ mắc nợ đó.
Lường Xuân Cường chợt nhớ lại cái hôm cậu bị một thằng nhóc chọc quê khi nó thấy Cường cho tay vào mò mẫm trong quần rồi bị cậu rượt chạy tóe khói mà té ngã trên cầu khỉ. Cường gật gù gật gù khi nhớ lại hôm đó, và hiểu rằng không ai biết được bí mật thật sự vào ngày hôm ấy.
Lão thầy cúng, mà mọi người gọi là thầy Tư Khiếu, sau một tràng bùa chú , thì tới màng phun rượu ào ào ra bốn phương tám hướng. Lường Xuân Cường nhìn kỹ thầy Tư Khiếu thì thấy thầy không già lắm do tóc không bạc nhiều, nhưng da lại nhăn nheo bủn nhũn.
Liên thấy Cường chăm chú nhìn, thì vỗ vai cậu nói tiếp :
- Ba chị cho ông thầy này mượn chòi lá để ổng làm phép, cúng đủ bảy bảy bốn chín ngày. Nên từ hôm nay em với ổng sống chung trong chòi. Chị dặn Thu Lệ đem cơm qua vườn rau với hai phần ăn cho em với ổng. Mẹ chị muốn cúng cơm để làm phúc cho thằng nhỏ bị té dập dái mau khỏi bệnh đó mà.
Tuy tai Lường Xuân Cường vẫn nghe Liên giải thích, nhưng mắt cậu vẫn chăm chú nhìn thầy Tư Khiếu đang múa may trong bộ áo dài màu đỏ chói. Một tay thầy Tư Khiếu cầm thanh gươm gỗ, một tay thầy lôi cái rọ đang nhốt một con heo to ra đối diện với cái bàn cúng.
Lường Xuân Cường nhìn con heo đang nằm co ro trong rọ, kêu éc éc rột rột hoảng sợ trước lưỡi kiếm múa qua múa lại của thầy Tư Khiếu, thỉnh thoảng thầy lại đập chót chét vào mông con lợn để thị uy. Cường không hiểu thầy Tư Khiếu sẽ làm gì với con heo này.
Các trai làng hùa nhau vật ngửa người con heo ra theo lời hướng dẫn của thầy cúng. Con heo chính là vật thế thân cho đám ma quỷ bắt đi mà tha cho thằng nhóc dập dái. Với tài tinh thông trời đất, bát quái, âm dương, ngũ hành của mình, thầy Tư Khiếu khi được mời đến xem tình trạng bộ dái của Tu Ngọc Thạch, thì phán cho gia đình nhà thằng nhỏ bất hạnh rằng :
- Vùng này nhiều ma nhiều quỷ lắm. Có thể một con ma da bị bất nam bất nữ đã rình cậu Tu Ngọc Thạch thân thể cường tráng, đã giở trò kéo chân để tước đoạt đi sức trai của cậu, hắng có thể đầu thai đi làm đàn ông thực thụ. Ông bà đừng lo lắng, tôi sẽ đem một con heo nọc hăng máu tới vườn rau của ông Nớ, nơi cậu Tu Ngọc Thạch ngã, rồi thiến con heo đi để mong con ma da buông tha cho cậu nhà.
Thế là thầy Tư Khiếu, một chuyên gia cúng tế trong vùng, đã xách nào nhang khói, nào lễ vật, nào heo nọc đang tuổi lấy giống, dưới sự chấp thuận của ông Nớ, qua khu vườn rau để tổ chức lễ cúng trừ tà.
Qua lời xì xầm bàn tán của dân trong xóm đang đứng xem ông thầy Tư Khiếu lên đồng, Lường Xuân Cường biết được thằng nhóc đã bị Cường dùng kìm bóp nát dái chính là Tu Ngọc Thạch, con của ông Tu Ngọc Thành, một người chủ đất khá giả trong làng Hà Trung. Sau khi Tu Ngọc Thạch té cầu khỉ dập dái, lại bất tỉnh nên Thạch không biết rằng hai dái mình chỉ cùng lắm là đau bầm tím bởi cú ngã, nhưng dưới bàn tay ganh tức của Cường đã trở nên nát dập nặng nề không thể cứu vãn được. Cha mẹ Thạch nghe con trai mình kể, chỉ biết con mình đi chơi bị ngã, vô tình phần háng đập mạnh vào cây tre thân cầu, sau khi thuốc thang nhiều nơi nhưng vẫn không chữa được. Vết thương của Tu Ngọc Thạch thì ổn dần, nhưng hai dái không còn giữ được độ lớn như bình thường nữa. Hết cách, hai vợ chồng ông Tu Ngọc Thành bèn nhờ tới thầy Tư Khiếu cúng kiến giải hạn cho đứa con trai duy nhất trong nhà.
Thầy Tư Khiếu ngồi giữa hai chân con heo nọc đã bị trói vật ngửa phơi bộ dái đỏ hồng, tròn lẳn, to như trái bưởi. Thầy sau khi thăm khám kỹ lưỡng để xác định hai cuống dái của con heo, thì thầy phun rượu mạnh để sát trùng phần da bọc dái nó. Tay thầy thoăn thoắt xoa bóp rượu lên trên bọc dái con heo nọc. Con heo kêu sảng eng éc vì kinh sợ.
Lường Xuân Cường chăm chú nhìn thầy Tư Khiếu thực hiện các thao tác trong sự tập trung cao độ. Cường quay cuồng đầu óc khi nhớ lại cảnh mình bị thiến cũng trong tình trạng bất lực tuyệt vọng như thế.
Thấy Lường Xuân Cường chăm chú theo dõi thầy Tư, Liên luồn tay vào hông Cường cười mỉm như muốn bảo rằng " có gì lạ lắm à, hôm xưa Cường cũng bị chị Hạnh thẻo như thế đó ".
Tim Lường Xuân Cường đập nhanh và mạnh hơn. Khi thấy thầy Tư Khiếu nắm chặt bọc dái con heo, Cường như cảm nhận lại nỗi đau nhói lên giữa hai chân mình. Thầy Tư Khiếu không để con heo đợi lâu trong sự sợ hãi, thầy dùng con dao mổ xẻ một nhát giữa bọc dái nó, bóp nhẹ, hai hòn dái trắng xanh to như nắm tay người lớn phòi ra.
Đám đàn bà con gái xung quanh đang đứng xem thấy hòn dái heo nọc to và tròn, nổi gân xanh thò ra thì che miệng cười rạo rực, còn những anh con trai thì bất chợt dùng tay che hạ bộ do cảm giác ớn lạnh chạy dọc xương sống.
Con heo kêu rống thảm thiết khi thầy Tư Khiếu buộc chỉ tự tiêu xung quanh mỗi cuống dái con heo rồi cắt phăng đi một cách không thương xót. Một tiếng " phựt " nhanh gọn vang lên khi bộ dái con heo nọc bị cắt lìa khỏi cơ thể nó làm Lường Xuân Cường đang đứng xem chăm chú phải giật bắn người lên như điện giật, mồ hôi vã ra ướt cả lưng áo.
Sau vài thao tác bôi thuốc sát trùng cho heo, và khâu lại vết thương cho nó, rồi thầy Tư Khiếu gửi con heo cho Liên như lời cảm ơn ông Nớ đã cho mượn vườn để làm lễ cúng suốt bảy bảy bốn chín ngày.
Đoạn, thầy Tư Khiếu cầm hai cuống dái heo lòng thòng hai quả đung đưa qua lại, thầy đọc tiếp bài khấn :
Bớ dạ xoa bớ ma da
Cớ sao lại hại người ta
Bớ ma da bớ dạ xoa
Nếu đang cần hãy cứ ra
Hút dương khí từ hòn cà
Mà hãy tha cho người ta
Bớ dạ xoa bớ ma da
Thầy Tư Khiếu treo lủng lẳng bộ dái heo nọc trên cây cột, rồi đọc hết bài chú này đến bài chú khác. Vừa đọc thầy vừa múa kiếm và phun rượu tới chập tối mới xong. Dân làng cũng thôi không xem nữa mà ai về nhà nấy.
Còn Liên và Cường thì dắt con heo nọc vào nuôi trong cái chuồng mới làm cạnh chòi lá canh vườn rau. Liên dự định vỗ béo con heo một thời gian cho mập và cho hết hôi mùi đực dái thì sẽ đem bán thịt. Liên nói với Cường :
- Heo đực mà không thiến thì sẽ hôi mùi đực, thịt không ngon. Nên nếu muốn bán thịt chứ không để làm giống thì phải thiến hai dái của nó đi. Khi mất dái rồi nó sẽ không hôi thịt như heo đực nữa.
Cường lẳng lặng dắt heo vào chuồng rồi cho ăn cho uống, cũng chẳng thèm chào hỏi gì khi Liên ra về. Giờ đây chòi lá là nơi ở của Lường Xuân Cường và thầy Tư Khiếu cho đến khi hết đợt cúng bái.
Giữa buổi cơm tối do Thu Lệ, cô bé giao cơm, mang lại, Lường Xuân Cường vừa ăn vừa nhìn thầy Tư Khiếu. Không nén nổi tò mò, Cường hỏi nhỏ :
- Thầy ơi, có thực là khi cúng bái ma quỷ thần thánh thì chỗ đó sẽ bình thường lại phải không ạ ?
Nghe Lường Xuân Cường hỏi, thầy Tư Khiếu không trả lời mà chỉ cười lớn, cái cười lảnh lót của thầy khiến thằng Cường lạnh gáy như tiếng từ âm phủ vọng lại.
Buổi cúng bái của thầy Tư Khiếu gợi lên trong đầu Lường Xuân Cường niềm hy vọng nhỏ nhoi bộ phận sinh dục của mình sẽ mọc lại. Thế nên buổi sáng sớm Cường đã chạy ra vườn rau xem xét bộ dái con heo nọc treo lủng lẳng ruồi nhặng bu đầy. Lường Xuân Cường nhớ lại bài chú của thầy Tư rồi lẩm nhẩm đọc, Lường Xuân Cường củng cố nhớ lại từng chi tiết nhỏ nhất về thao tác thiến bộ dái heo của thầy Tư Khiếu. Lường Xuân Cường dự định sẽ lén học nghề của thầy Tư Khiếu để sau này cúng kiến mong cho bộ phận sinh dục sớm ngày mọc lại.
Lẩn quẩn suy nghĩ trong đầu, Lường Xuân Cường thơ thẩn như kẻ mất hồn. Cậu đi ra sau chòi lá để tiểu , trong đầu vẫn suy nghĩ về những chuyện cúng kiến và niềm hy vọng nhỏ nhoi cứu được tình trạng bị thiến hoạn của cậu. Tuột chiếc quần tà lỏn đến ngang gối, Lường Xuân Cường ngồi xổm xuống cạnh chuồng heo để dòng nước tiểu chảy ra từ lỗ cụt. Cậu cúi xuống nhìn vào chỗ giữa hai chân mình, mong được nhìn lại bộ phận sinh dục ngày nào còn oai vệ nơi đó, giờ đây chỉ còn lưa thưa vài sợi lông. Do không còn nội tiết tố sinh dục do hai tinh hoàn tiết ra, mà lông vùng mu sinh dục của Cường cũng rụng dần và thưa thớt hơn, để lộ ra vết sẹo thiến với một lỗ tiểu.
Với những suy nghĩ dày đặc trong đầu, lại vừa cúi xuống quan sát dòng nước tiểu chảy ra từ lỗ cụt, mà khi ngước lên, Lường Xuân Cường kinh hãi nhận ra thầy Tư Khiếu đã đứng trước mặt cậu tự bao giờ. Thầy Tư Khiếu đứng lặng nhìn tư thế tiểu của Lường Xuân Cường, rồi nhìn vào chỗ giữa hai chân Cường, và nhớ lại câu hỏi tò mò của cậu hồi hôm, những câu chú lẩm nhẩm của cậu từ sáng sớm, thầy Tư Khiếu hiểu ra rằng Lường Xuân Cường tuy mang danh đàn ông con trai nhưng đã bị thiến hoạn mất rồi.
Lường Xuân Cường thất kinh hồn vía, vội đứng dậy kéo quần lên che lại chỗ bị cắt cụt, khiến dòng nước tiểu chưa chảy ra hết nhưng cũng không ngừng kịp nên ướt đẫm đũng quần.
Thầy Tư Khiếu gương mặt sầm lại, đôi mắt như nhìn vào nơi xa xăm, cất tiếng nói nhẹ nhàng như mẹ hiền, vừa xoa đầu Lường Xuân Cường vừa lắc lư đầu mình :
- Khổ thân con trai quá. Ta hiểu rồi. Thì ra con bị thiến mất cái của đàn ông nên mới định lén học nghề cúng của ta. Ta nói thật để con đừng hy vọng hão huyền, cúng kiến chỉ là phương pháp an ủi tinh thần cuối cùng, khi mọi thứ đã đi vào con đường tuyệt vọng thôi. Nếu cúng bái thần linh mà làm cho thái giám trở lại làm đàn ông thì từ nghìn xưa đến nay chả ai tạo ra thái giám để làm gì. Một khi đã bị thiến hoạn thì đàn ông con trai phải chịu kiếp sống thái giám suốt đời.
Vừa nói thầy Tư Khiếu vừa tuột chiếc quần của mình xuống, để lộ ra một vùng lông thưa thớt giữa hai chân, con cu của thầy nhỏ và mềm như của em bé chưa dậy thì, còn bọc dái thì nhăn nheo teo tóp dính sát vào cơ thể. Lường Xuân Cường như bị thôi miên, đưa tay sờ vào đám bùng nhùng dưới háng thầy Tư Khiếu, cậu nhận ra bên trong bọc dái bùng nhùng đó đã không còn hòn nào nữa cả.
Thế rồi trong cơn hồi tưởng quá khứ bi thương, thầy Tư Khiếu kể lại những gì mà thầy chưa bao giờ kể cho một ai hay.
C. Căn phòng của ba cô gái
Ở thành phố lớn, trong khu phố thượng lưu chính là căn nhà của Hồ Đình Hùng, con trai của một nhà buôn vải. Từ nhỏ Hồ Đình Hùng được ba mẹ bảo bọc, sống trong nhung lụa, lễ giáo, phép tắc. Vì thế ngoài ăn học và vui chơi, Hồ Đình Hùng không quan tâm và cũng không biết gì về xã hội bên ngoài.
Sau những giai đoạn đất nước chìm nổi, giai cấp thương gia bị xem là kẻ bóc lột, gia đình Hồ Đình Hùng bị tịch biên gia sản, hoặc vì lý do gì đó mà bị mất hết của cải. Ba của Hùng đi lao động theo diện học tập cải tạo rồi bệnh chết, mẹ Hùng thì nửa điên nửa dại bỏ xứ ra đi cùng tình nhân trên chiếc thuyền vượt biên, rồi cũng mất tích từ đó.
Thế là chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, mọi thứ mà Hồ Đình Hùng có bỗng dưng mất hết. Từ vị trí của một đứa trẻ nhà giàu, giờ Hồ Đình Hùng cũng nghèo khổ như mọi người.
Để sinh sống, Hồ Đình Hùng làm đủ mọi công việc, từ ở đợ cho quan chức chính quyền mới, cho đến đạp xích lô, bán báo dạo....Cho đến năm mười lăm tuổi thì Hồ Đình Hùng đã thạo đủ nghề chân tay, chỉ không biết gì chữ nghĩa học vấn văn hóa mà thôi.
Sau khi thay đổi nhiều loại công việc khác nhau, thì Hồ Đình Hùng tạm yên phận với nghề đấm bóp giác hơi, bởi trước đó Hồ Đình Hùng vô tình quen được Tuyết Nhi, con gái một ông làm nghề đấm bóp, và được truyền lại những ngón nghề tuyệt chiêu diệu thủ. Bởi thế Hồ Đình Hùng làm việc nhẹ nhàng hơn những việc khác, lại có thêm tiền boa từ khách quen.
Một hôm Tuyết Nhi gặp Hồ Đình Hùng khóc lóc thảm thiết :
- Ba tui lại cờ bạc nữa rồi, lần này ba tui nợ lớn lắm mà không có tiền trả. Tụi nó dọa sẽ chặt tay ba tui đó.
Hồ Đình Hùng thấy Tuyết Nhi khóc thì nghẹn lòng, nhớ lại cảnh mình lúc nhỏ bị đuổi ra đường ngủ bờ ngủ bụi, bất chợt Hồ Đình Hùng lăn dài giọt nước mắt thương cho thân phận bạn mình. Một phần nữa cũng vì chút nghề mà ba Tuyết Nhi truyền lại, nên Hồ Đình Hùng gặp tụi giang hồ gán nợ qua cho mình.
Hồ Đình Hùng nhanh trí đi vay một số tiền lớn của bọn xã hội đen khác, để trả dứt một lần cho bọn xã hội đen này, bởi ba của Tuyết Nhi đã nợ quá lâu, bọn đòi nợ cứ tới nhà đòi dồn dập, và còn hăm dọa chặt tay chặt chân ông ta để khỏi đi đánh bạc nữa.
Nhưng cũng chẳng thể yên được lâu, rồi lãi mẹ đẻ lãi con khiến Hồ Đình Hùng bị lũ côn đồ bám riết, đòi nợ hàng ngày. Đến một ngày nọ, ngay cả tiền lãi hàng ngày mà Hùng cũng không thể trả nổi khiến bọn đòi nợ hăm dọa sẽ chặt tay cậu. Bọn cho vay kiếm tới nhà trọ của Hùng trong khu ổ chuột rồi đập phá đồ đạc, hành hung.
- Thằng Hùng khốn kiếp, mày mượn nợ tụi tao mà định ăn quỵt hả mày? Sao không trả tiền lời hàng ngày? Tao thấy mày đánh bạc như thằng già cha con Nhi mà không trả lãi lẫn gốc cho tụi tao là tụi tao chặt tay mày !!!
Hồ Đình Hùng xin xỏ để gia hạn thêm một tuần. Vài đồng bạc từ nghề đấm bóp dạo không đủ trả tiền lãi nữa.
Hùng phải làm cật lực từ sáng tới tối. Đêm đêm, với chiếc xe đạp cà tàng và chiếc hộp đồ nghề gọn nhẹ, Hùng xuống đường lầm lũi cho cuộc kiếm tiền gay go. Nhiều đêm Hồ Đình Hùng thức trắng đi bộ lang thang tìm khách ở các khu nhà trọ khách sạn hay quán nhậu.
Hùng luôn miệng hỏi khách qua lại :
- Đấm bóp, giác hơi không anh ? Khuya giảm giá đặc biệt...
Nhiều hôm Hồ Đình Hùng mệt rã người. Khi trời mưa tầm tã Hùng cũng phải gồng mình mà đi. Ở nhà một bữa là coi như bàn tay của Hùng sẽ bị chặt mất vì không đủ trả tiền lãi. Nhiều hôm được khách boa sộp thì đỡ, vừa trả được tiền lãi vừa có thể mua được chút rượu với đồ nhắm cho ba của Tuyết Nhi.
Bởi ba của Hồ Đình Hùng mất sớm, mẹ thì biệt xứ, nên đối với Hùng, hai cha con Tuyết Nhi như người thân duy nhất. Hễ ba Tuyết Nhi mà nợ tiền bài bạc thì Hồ Đình Hùng cũng sẵn sàng đứng ra trả nợ thay. Có lúc Hồ Đình Hùng còn dự định sau này sẽ cưới Tuyết Nhi làm vợ. Bởi trong thâm tâm một cậu trai trẻ mất hết gia đình thì hai tiếng gia đình và hạnh phúc nó thiêng liêng lắm. Thế là chẳng biết từ bao giờ, Hồ Đình Hùng chỉ nghĩ tới việc làm lụng vất vả để chăm sóc cho hai cha con Tuyết Nhi.
Hùng do được ba Tuyết Nhi truyền lại một số tuyệt chiêu đấm bóp, và một số huyệt đạo, nên cậu cũng thuộc hạng "cao thủ" trong làng nghề tẩm quất dạo. Hùng phải trải qua một thời gian khổ luyện bền bỉ mới được tay nghề như ngày hôm nay. Hồ Đình Hùng nắm bắt hết được các huyệt đạo, huyệt vị, lục phủ ngũ tạng, kinh mạch... Hùng còn biết các thủ pháp bấm huyệt Đông y, biết cả phương pháp xoa bóp Yoni, tức là cách xoa bóp vùng kín cho nữ giới. Ngoài ra Hùng còn nghiên cứu nhiều tài liệu y học dân tộc.
Một đêm nọ, Hùng đảo một vòng quanh một khu ổ chuột gần nơi Hùng ở để mong tìm khách nhậu. Thì bỗng một thiếu nữ trẻ đẹp gọi cậu :
-
Này nhỏ, tới đây !
-
Dạ chị kêu em.
Thiếu nữ đó tên là Xuân Mai. Hồ Đình Hùng bước vào một căn buồng chật hẹp, treo tranh xanh xanh đỏ đỏ tuềnh toàng, nơi đó đã có sẵn hai cô gái trạc tuổi thiếu nữ vừa nãy ra gọi Hùng, nằm chờ, quần áo hở hang.
Một cô cởi phắt xiêm y, tên Khánh My, chỉ chừa bộ áo ngực thêu ren hồng rồi nằm sấp xuống chiếc chiếu trải giữa sàn ra lệnh một cách õng ẹo :
- Đấm kỹ cho chị nghe cưng !
Hồ Đình Hùng ra sức xoa xoa, bóp bóp, chặt chặt trên cái lưng trần nõn nà. Khánh My mắt lim dim hưởng thụ "tuyệt chiêu" của Hùng. Bàn tay của Hùng đi tới đâu là tiếng lốp bốp da thịt vang lên tới đó.
Hơn nửa tiếng trôi qua, mồ hôi của Hồ Đình Hùng bắt đầu rịn ra. Khánh My chừng đã dễ chịu, đứng lên nhường chỗ. Một cô khác, Thúy Vy, bước tới, cố tình cởi phắt cái áo ngực trước mặt của Hùng một cách tự nhiên. Hồ Đình Hùng dù lăn lộn từ nhỏ, nhưng vốn được giáo dục trong môi trường lễ giáo, nên cậu chẳng dám nhìn, chỉ cúi gằm mặt.
Cả ba phá lên cười ha hả phần vì thương hại phần vì thích thú cho thằng bé còn ngây ngô nhưng đã biết mắc cỡ bẽn lẽn. Thúy Vy bước tới ôm chầm lấy Hùng, cạ bộ ngực căng tròn lên khắp mình mẩy của Hùng.
Hùng chỉ mới là một cậu trai trẻ mười lăm tuổi chưa biết mùi đàn bà là gì, làm sao chịu nổi kích thích lớn như vậy, con cu của cậu mặc kệ cảm giác xấu hổ, mặc kệ ý chí trong đầu cậu, vẫn cứ ngỏng lên, lồ lộ ra, đội chiếc quần tà lỏn lên đến mức dù giả vờ ngó lơ cũng đủ biết Hồ Đình Hùng đã hứng dục dữ dội. Thấy vậy Thúy Vy cười mỉm, đưa tay khẩy nhẹ con cu mười lăm tuổi mơn mởn của Hùng :
- Úi trời, trai lớn muốn biết mùi đàn bà rồi này !
Thế rồi cả ba cô gái lại cùng nhau cười nói, thích thú khi làm cho một cậu trai trẻ phải hứng dục, khiến cho các cô cảm nhận được sự hấp dẫn giới tính mà bản thân gây ra cho một người mới chớm làm đàn ông cũng phải dựng cờ.
Nghĩ đến số nợ mà bản thân đang gánh, Hồ Đình Hùng cắn răng bị trêu chọc đùa giỡn. Chọc cậu trai một lúc bằng cách ôm sát cơ thể cho hai bầu vú căng mọng cọ vào lưng Hồ Đình Hùng, Thúy Vy thấy tội nghiệp, buông tiếng :
- Thôi tạm tha cho cưng đó, đấm bóp cho chị đi, chút nữa thì mới tính chuyện với em!
Thúy Vy nằm xuống chiếu, ngửa bụng ra, đưa hai gò vú căng tròn về phía Hồ Đình Hùng như thách thức bàn tay điêu luyện của cậu.
- Nào, chị nghe nói em giỏi lắm phải không ? Làm cho chị 'phê' đi !
Hùng hai mắt không dám nhìn thẳng bộ ngực mơn mởn của Thúy Vy, nhưng không kìm được ham muốn vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn.
Hồ Đình Hùng ngồi xuống chiếu, cạnh sườn của cô gái. Hùng bắt đầu vuốt, cạo, vò, tuốt từ lưng quần chạy dọc lên hai gò vú. Hùng bấm các huyệt đạo và huyệt vị vòng quanh hai cái núm làm cho Thúy Vy rên rỉ sung sướng.
Hồ Đình Hùng nhắm mắt lại để tránh khỏi cặp mắt thích thú trêu ghẹo của Thúy Vy cứ nhìn chằm chằm quan sát gương mặt của Hùng.
Tuy nhắm nghiền mắt, nhưng đã là một "cao thủ đấm bóp" thì Hùng như thuộc lào lục phủ ngũ tạng của con người. Mười ngón tay của Hùng bấm đâu là trúng đó. Hai cái núm vì thế mà càng lúc càng căng cứng nhô cao nhọn hoắc.
- Chị nghe người ta đồn em có phương pháp xoa bóp Yoni hay lắm, vậy em làm cho chị đi nhen, chị thưởng thêm.
Nói xong thì Thúy Vy khẽ nhỏm mông, cởi luôn cái quần xì líp ra để lộ con bướm đã cạo tỉa sạch sẽ. Hồ Đình Hùng giật bắn người, bởi dù đã được ba của Tuyết Nhi chỉ dạy, nhưng là qua những bản vẽ tay sơ đồ nguệch ngoạc chứ nào đã được thực hành trên cơ thể đàn bà thực sự.
Hồ Đình Hùng chẳng dám nhìn vì e thẹn. Bởi đối với một đứa con trai mười lăm tuổi chưa biết mùi vị đàn bà là gì thì việc mở trừng trừng đôi mắt nhìn vào vùng kín nữ giới là một điều Hùng không dám nghĩ tới vì sợ vô lễ.
Thúy Vy thấy Hồ Đình Hùng e thẹn thì thích thú vô cùng, bèn nắm lấy bàn tay của nó đặt lên mu rùa đã cạo lông của mình.
Hùng thấy gai gai trơn tru, mềm mại, nhột nhạt nơi bàn tay. Một cảm giác hồi hộp khó tả khi lần đầu Hùng tiếp xúc với vùng kín nữ giới. Hùng nửa muốn làm vì hứng động tình dục, nửa lại chẳng muốn vì sợ không kìm chế nổi, nhưng nghĩ tới bọn xã hội đen, nghĩ tới cha con Tuyết Nhi, Hùng cắn răng tiếp tục chịu trận.
Hai lòng bàn tay của Hùng chà sát cho nóng rồi áp lên mu rùa của Thúy Vy làm cho cô gái cảm thấy ấm ấm dễ chịu. Hùng xoa bàn tay như áp sát nhưng cũng như không chạm đến mà chỉ có gió thổi phớt qua ấm nóng vùng mu sinh dục của cô gái. Hùng từ lúc nãy đến giờ đã gần như bốc hỏa, toàn thân như có điện xẹt trước những trò khiêu khích của các cô gái, nay lại ngồi giữa hai chân một cô gái xinh đẹp nõn nà, mặt luôn phải nhìn vào vùng âm hộ hồng hào ươn ướt, Hồ Đình Hùng cảm giác con cu mình như muốn nổ tung.
Dưới bàn tay điêu luyện của Hồ Đình Hùng, Thúy Vy bắt đầu rên rỉ, nước nhờn ứa ra ri rỉ từ khe hở giữa hai cánh hoa hồng vẫn còn đang e ấp. Còn con cu của Hồ Đình Hùng cũng rần rật, rung giật từng chập như muốn bắn ra từng tràng tinh khí vốn đã tích trữ từ khi Hùng mới dậy thì lúc mười lăm tuổi mà vẫn chưa một lần được xuất tinh.
Nửa tiếng lại trôi qua, Thúy Vy như thỏa mãn. Cô gái chồm lên nắm lấy tay của Hùng mà hôn lấy hôn để :
- Ôi, cái bàn tay này điêu luyện quá, sau này vợ của cưng chắc sung sướng lắm đây.
Nói xong, Thúy Vy đứng dậy nhường chỗ lại cho Xuân Mai, vốn ngồi quan sát từ nãy đến giờ. Dưới con mắt đã rành đời buôn phấn bán hương của mình, Xuân Mai biết Hồ Đình Hùng đã ở trong cơn hứng dục mạnh mẽ. Ngồi nhìn Hùng xoa bóp âm hộ của Thúy Vy, Xuân Mai thấy con cu của Hùng ngỏng dậy, đội cao chiếc quần tà lỏn, thỉnh thoảng lại giật giật, thì tủm tỉm cười khoái chí. Trong đầu Xuân Mai tinh quái nghĩ ra chiêu trò để kích thích cho Hồ Đình Hùng bị hứng động đến mức phải xuất tinh dù giữa hai người không hề có xảy ra động tác giao cấu, và cũng không có bất kỳ sự kích thích trực tiếp nào nơi cơ quan sinh dục của Hùng. Xuân Mai nghĩ rằng nếu làm được như vậy sẽ chứng tỏ được sự hấp dẫn giới tính của mình hơn hẳn những cô gái còn lại.
Mồ hôi của Hồ Đình Hùng bắt đầu nhỏ giọt vì căn phòng nóng bức và một tiếng đồng hồ quần thảo, cũng như từ cái bức bối khi bị kích thích tình dục lên mức cực điểm mà lại không được xoa bóp dương vật, cũng chưa được xuất tinh để giảm nhẹ ham muốn.
Xuân Mai bước lên sát chỗ Hùng ngồi rồi ngồi xuống sát cậu, cốt yếu để Hùng nhìn kỹ cơ thể cô và có những va chạm da thịt nhẹ nhàng. Xuân Mai còn bạo dạn hơn hai cô kia. Cô cởi áo nịt ngực trước đôi mắt thèm thuồng của Hùng, và tuột luôn cái quần xì líp màu trắng nõn ra. Xuân Mai đứng tồng ngồng như khiêu khích sự tò mò ở thằng bé.
- Chắc cưng chưa thấy hả ! Ngộ không cưng, nhiều lông hả, chị tỉa hoài mà nó cứ mọc lại hoài.
Cả ba cô gái phá lên cười vì câu châm chọc đó. Hồ Đình Hùng xấu hổ, cố tình cúi xuống như cất lại mớ đồ nghề và lục lọi thứ khác mang ra. Xuân Mai nhẹ nhàng quỳ gối, rồi nằm xuống, đưa hai cái mông ngồn ngộn trước mắt của Hùng theo cái cách gợi cảm nhất.
- Chị muốn cưng giác hơi cho chị, hôm nay cơ thể của chị hơi mệt đó. Cứ mỗi lần chị sắp tới tháng thì chị thấy uể oải.
Hùng nào đã đủ khôn lớn để hiểu cái từ "tới tháng", nên lúc này Hùng không quan tâm đến vấn đề đó. Cậu lấy ra bộ giác hơi gồm có lọ cồn, dầu nóng, một chục ống thủy tinh, vài cái khăn.
Hùng châm quẹt để đốt lên cây cọ mồi. Dầu nóng xoa khắp lưng, từng ống thủy tinh được nâng lên, khuấy đều hai vòng rồi úp chặt xuống lưng, nước cồn bị hơi lửa đốt khô tạo ra sức hút bấu chặt thịt lưng vun cao bên trong ống thủy tinh. Cậu tiếp đều tay cho đến khi ống thứ mười được áp xuống. Xong, Hùng lấy tấm khăn phủ lên lưng của cô gái để giữ hơi nóng và nhiệt thể.
Dầu nóng bắt đầu thấm vào da, Xuân Mai có cảm giác thật là dễ chịu. Hùng ngồi chờ năm phút. Hai cô gái kia chuyện trò ầm ĩ trong khi vẫn còn chưa chịu mặt áo vào để lồ lộ bộ vú săn chắc nhấp nhô, khiến Hùng không sao rời mắt ra được.
Năm phút đã trôi qua. Tất cả các ống thủy tinh được Hùng gỡ từng cái một ra kêu lên thành tiếng "bốc, bốc". Xuân Mai từ từ lật ngửa ra., thấy cặp mắt Hùng dán chặt vào thân thể mình thì thích chí vô cùng.
- Chị muốn cưng giác hai bên đùi trước cho chị.
Hùng chưa bao giờ có khách yêu cầu như thế. Xuân Mai biết Hùng ngạc nhiên nên vội nói :
- Cái vụ này chỉ có chị mới làm thôi, tại vì chị hay bị hành kinh đau bụng, nếu giác hơi ngay vùng bụng dưới và hai bên đùi thì kinh nguyệt sẽ mau dứt.
Không đợi cho Hồ Đình Hùng trả lời, cô nằm ngửa ra chiếu, mắt lim dim chờ đợi. Lau chùi sơ các ống thủy tinh, Hùng bắt đầu chụp nó xuống hai đùi cô gái theo lời yêu cầu. Ba cái bên trái, ba cái bên phải. Ba cái ngay vùng bụng dưới.
Cô gái đếm : - Một, hai...chín, còn một cái đâu, cưng úp lên chỗ giữa hai chân luôn cho chị !
Hùng càng ngạc nhiên mắt tròn xoe nhìn Xuân Mai, cô gái thì vẫn thản nhiên. Hùng ụp cái thứ mười vào giữa hai đùi Xuân Mai, nơi có chùm lông đen nhánh, nơi lần đầu tiên Hùng thấy, nơi lần đầu tiên Hùng nghe cô gái nói cái gì đó gọi là "tới tháng", rồi " hành kinh ".
Tay của Hùng run run, úp lên mấy lần mà nó cứ tuột ra, không hít vào. Cô gái đưa hai tay xuống háng để banh vùng da bẹn cho căng hơn, đồng thời khép hai đùi chặt lại cho miếng âm vật nhỏ xíu vun cao lên. Một tiếng "bốc" nhỏ phát ra, ống thủy tinh hít mạnh xuống đó. Xuân Mai chợt rên lên sung sướng. Xung quanh "vùng đất nhỏ" đó bỗng nổi phồng cương cứng, không ai là không thấy, nhất là Hồ Đình Hùng, ngồi sát ngay phần hạ thể của cô gái.
Từ đầu đến giờ, Hồ Đình Hùng chịu đủ trò kích thích của các cô gái nghịch ngợm, con cu của Hùng bứt rứt khó tả. Hùng cảm nhận được từng cú giật của con cu mình, từng dòng máu nóng được bơm đến làm con cu căng phồng ra. Hùng có cảm giác như con cu của mình muốn nổ tung đến nơi.
Rồi khi chiếc ống thủy tinh cuối cùng được đặt xuống vùng mu sinh dục của Xuân Mai, cô rên khe khẽ, đồng thời hẩy hẩy phần thân dưới lên xuống vì cảm giác kích thích từ chiếc ống thủy tinh giác hơi truyền tới chiếc âm vật nhỏ xíu đỏ hồng của cô. Xuân Mai tưởng tượng như đang có một khách làng chơi đang đút con cu vào cửa mình của cô mà nắc mà dập nên cô cũng hưởng ứng theo bằng cách hẩy hẩy lên xuống phần sinh dục của mình.
Bị kích thích bằng hình ảnh nhục dục suốt từ đầu tới giờ, lúc này Hồ Đình Hùng lại chứng kiến động tác gợi tình của Xuân Mai, nhấp nhô phần hạ thể như sóng lượn, phô bày cửa mình cùng âm vật đỏ hỏn trước những kích thích từ ống giác hơi mang lại, Hồ Đình Hùng dù lý trí thế nào cũng không thể cưỡng lại được sinh lý cơ thể.
Hùng thấy đôi mắt mờ đi, tai thì ù lại, chỉ nghe tiếng thở hổn hển của bản thân và tiếng đập của trái tim dồn dập. Rồi bỗng Hồ Đình Hùng cảm giác như có một luồng điện chạy dọc theo tận sống lưng xuống ngay chỗ con cu của mình khiến nó giật liên hồi. Hồ Đình Hùng rùng mình theo từng đợt giật của con cu.
Những điều đó không qua mắt được ba cô gái tinh nghịch. Họ thấy Hồ Đình Hùng gương mặt đỏ như gấc chín, hơi thở phì phò, đũng quần giương cao khúc thịt chỉ mới 6-7cm thì biết là Hùng đã hứng lắm rồi. Thế rồi qua động tác dâm dục từ Xuân Mai, các cô nhận thấy phần đũng quần của Hùng co giật phập phồng liên hồi, rồi bỗng chiếc quần tà lỏn ướt đi một vài vết nhỏ, rồi vết ướt loang rộng ra, thì biết là Hùng vừa mới xuất tinh do không chịu đựng nổi nữa.
Các cô gái nhìn thấy vô cùng thích thú, cười lên hô hố khen thằng nhỏ đầy nam tính, còn trẻ mà đã hăng máu dâm đãng.
Lại nói về Hồ Đình Hùng, mới lần đầu biết cảm giác xuất tinh là như thế nào, nên cứ ngỡ là mình đã tè dầm. Lại chưa từng có kinh nghiệm về chuyện thủ dâm, nên Hùng không biết là khi con cu vừa xuất tinh, thì phải chụp lấy nó mà xoa bóp vuốt ve cho cảm giác sướng khoái được tăng đến tột đỉnh, đem lại cảm giác thỏa mãn tình dục, còn nếu chỉ kích thích cho đến khi xuất tinh rồi ngừng không kích thích nữa thì ham muốn vẫn còn và không thể có cảm giác thỏa mãn, cũng như không thể đạt đến tột đỉnh sung sướng của cực khoái.
Hồ Đình Hùng xấu hổ, đưa tay che chỗ kín bị ướt. Bàn tay chạm nhẹ vào phần bị ướt, Hùng mới ngờ ngợ ra rằng không phải mình vừa mới tè dầm. Qua những lời đùa giỡn của các cô gái, Hùng lờ mờ biết rằng mình đã xuất tinh.
Mười lăm phút cũng trôi qua, các ống thủy tinh tự động sút ra. Hùng dọn dẹp và đứng dậy ra về vì xấu hổ, phần vì các cô gái cũng đã trả tiền đầy đủ, lại còn boa cho Hùng một ít vì đã giúp họ thỏa mãn cảm giác thể hiện sự hấp dẫn giới tính, và đã cho các cô thấy sự xuất tinh ở trai tơ mà không hề có sự trực tiếp kích thích ở con cu. Đó là một kỷ niệm khó quên giữa Hồ Đình Hùng và các cô gái.
Vừa bước ra khỏi phòng của ba cô gái thì Hồ Đình Hùng liền chạm mặt với tụi du côn chủ nợ của mình cũng đang đi lại. Thấy Hồ Đình Hùng bước ra từ nhà ba cô gái, tên đại ca trong nhóm giận sôi máu, hét lớn :
- Cha chả, thằng này láo. Bảo không có tiền trả nợ tao mà lại xách tiền đi chơi đĩ. Mới tí tuổi đầu mà đã học chơi đĩ rồi. Mà lại chọn đúng ngay ba con đĩ mà đêm nay tao định chơi nữa. Thế khác nào mày muốn tao ăn thừa của mày.
Các cô gái nghe ồn ào trước nhà chạy ra xem, nhưng cũng không dám thanh minh gì, vì lũ côn đồ này nổi tiếng lưu manh, chỉ ước sao đừng dây vào bọn chúng.
Không để cho Hồ Đình Hùng nói được câu nào, bọn du côn xúm vào đập đánh Hùng sưng mặt mũi. Tên đại ca hung dữ hét lớn :
- Thằng khốn, tao nói mày xách tiền đi đánh bạc mà không trả nợ tao thì tao sẽ chặt tay, ai ngờ mày đem tiền, xách cu xách dái đi chơi đĩ. Thế này thì đừng trách sao tao ác.
Nói đóa, gã đại ca lột phăng chiếc quần tà lỏn của Hồ Đình Hùng ra vứt đi. Bọn đệ tử của gã đứa thì đè tay đè chân, đứa thì ngồi lên ngực lên bụng Hùng, đứa lại bịt mồm cậu để cho tên đại ca hành động.
Tên đại ca vốn chỉ định hù dọa Hồ Đình Hùng một phen thôi, vì trong đầu gã cứ bán tín bán nghi, không biết có phải Hùng đi chơi gái thật không. Thế nhưng khi tụt phăng quần của Hùng ra, trực tiếp gã nắm chặt con cu của Hùng vạch ra xem xét, thì thấy vẫn còn dính chút ít tinh dịch đọng lại ở đầu cặc.
Gã đại ca càng điên máu hơn, không nói thêm một lời nào nữa, chạy vào phòng ba cô gái, xách con dao cắt trái cây phăng phăng chạy tới nhắm vào bộ dái của Hồ Đình Hùng. Một tay gã nắm bộ dái của Hồ Đình Hùng kéo ra cho lớp da bọc giãn nở khiến Hùng kêu ré lên khủng khiếp, náo động cả xóm ổ chuột giữa đêm khuya.
Những người sống trong khu ổ chuột chạy ra bu lại xem, nhưng không một ai dám can ngăn vì lũ côn đồ cho vay nặng lãi này cực kỳ gian ác. Họ chỉ còn biết đứng nhìn cậu trai trẻ sắp bị người ta cắt đi bộ dái một cách bạo lực.
Hồ Đình Hùng mặt tái xanh, kêu khản cổ nhưng không ai cứu, kể cả ba cô gái mà cậu đã đấm bóp giác hơi khi nãy. Rồi chuyện gì phải xảy ra cũng đã xảy ra. Một vết đau cháy bỏng giữa háng khiến Hùng hiểu ra rằng bộ dái của mình đang bị tên ác ôn dùng dao rạch ra một đường. Hai hòn dái to như hột trứng cút, trắng xanh của trai tơ bị tên ác ôn thò ngón tay vào túi dái, móc ra.
Sự việc kinh hãi khiến đàn ông đang đứng xem xung quanh bất giác ớn lạnh rùng mình, thấy lành lạnh nơi bộ phận sinh dục, còn những cô đàn bà thì che mặt đi không dám nhìn cảnh tượng hai hòn trứng dái của Hồ Đình Hùng bị móc ra treo lủng lẳng bên ngoài cơ thể do hai cuống dái vẫn chưa bị cắt lìa.
Tên đại ca gian ác muốn Hồ Đình Hùng phải chứng kiến giây phút cuối cùng được làm đàn ông con trai của mình, nên ra lệnh cho bọn đàn em xóc Hùng đứng dậy.
Hồ Đình Hùng cứ ngỡ là được tha, lồm cồm đứng dậy, thì thấy hai hòn dái của mình đang lòng thòng bên ngoài cơ thể, nên vô cùng kinh hãi, trố mắt nhìn, không tin vào thực tế nữa.
-
Trời ơi, ai cứu tôi với...Hai dái của tôi...Trời ơi...Sao lòi cả hai dái ra thế này...
-
Hồ Đình Hùng tuyệt vọng van xin.
Tên đại ca thấy Hùng nhìn vào chỗ giữa hai mình trong sự kinh hãi, thì gã hăng máu hơn, nhanh tay chộp một hòn dái của Hùng , kẹp chặt giữa hai ngón tay rồi kéo một phát thật mạnh đứt hẳn một hòn ra. Hồ Đình Hùng giật bắn người đau đớn khi hòn dái bị giật đứt. Chưa kịp hoàn hồn, thì tên đại ca nắm tiếp hòn dái còn lại của Hùng giật một phát cực mạnh. Cả hai hòn trứng dái của Hồ Đình Hùng đứt cả dái mà vẫn dính theo một đoạn cuống dái dài.
Cảm giác cực kỳ đau đớn khiến Hồ Đình Hùng bất tỉnh. Khi tỉnh lại , cậu nhận ra từ nay mình sẽ phải làm người không dái. Ba cô gái thương tình cho cậu ở nhờ, lại cho mời bác sĩ thuốc men cho cậu bởi các cô thấy có một phần tội lỗi khi đã kích thích cho Hùng đến mức xuất tinh, gây ra hiểu lầm tai hại.
D. Con đường cô độc
Nghe thầy Tư Khiếu kể lại thời trai trẻ của mình mà Lường Xuân Cường rạo rực trong người khi nghĩ đến cảnh được gần gũi thân mật với những cô gái trần truồng. Nhưng lúc thầy Tư Khiếu kể đến đoạn bị những tên giang hồ thiến dái, Lường Xuân Cường cảm nhận được cái đau đến xé người khi bị hoạn đi bảo vật giữa hai chân.
Thầy Tư Khiếu trầm ngâm đưa mắt về nơi xa xăm kể tiếp :
-
Vết thương vừa lành là ta chạy ngay đi tìm người thương của ta. Nhưng đến nơi thì hỡi ơi, họ đã dọn đi mất. Hỏi những người xung quanh thì biết được hai cha con Tuyết Nhi biết hết những chuyện mà ta bị, sợ liên lụy tụi giang hồ, hoặc sợ phải trả nợ giúp ta, nên đã lẳng lặng ra đi, để lại cho ta món nợ khổng lồ mà ta đã nhận thay cho họ. Phần vì bị bọn giang hồ đòi nợ, phần vì muốn tìm lại Tuyết Nhi, ta cũng bỏ đi lang bạt từ đó. Trên đời này ta chỉ mong có một gia đình nhưng đối với một kẻ bị thiến như ta thì chỉ còn vĩnh viễn đi trên con đường cô đơn thôi.
-
Thế sao thầy không làm nghề đấm bóp dạo nữa mà lại chuyển qua thầy cúng ?
-
Lường Xuân Cường thắc mắc.
-
Cái nghề đấm bóp dạo này hay tiếp xúc với nhiều loại thành phần trong xã hội, không tránh được những người thích trêu ghẹo sờ mó chỗ kín. Ta không muốn có người phát hiện ra tình trạng bất nam bất nữ này. Thế rồi ta đi phiêu bạt, hết bán vé số lại phụ khuân vác, đi đến đâu ta cũng hỏi thăm về cha con Tuyết Nhi. Nhưng vẫn bặt vô âm tín. Trên con đường cô độc mà ta bước, tình cờ ta gặp thầy Ba Khiếu, thầy đã truyền nghề bói toán tướng số cúng bái cho ta, từ đó ta làm đệ tử của thầy và lấy tên Tư Khiếu để tỏ lòng biết ơn. Rồi thầy cũng già mà qua đời.
-
Thế việc cúng bái có làm cho chỗ đó bình thường lại không ạ ?
-
Thằng ngu này !
-
Thầy Tư Khiếu xoa đầu Lường Xuân Cường, thương cảm cho nỗi lo lắng bấu víu vào niềm hy vọng nhỏ nhoi của Cường
-
Nếu cúng bái quỷ thần mà bình thường lại được thì giờ này ta có hai dái để lấy vợ sinh con rồi.
-
Thế tại sao thầy lại cúng cho nhà thằng Tu Ngọc Thạch để mong cho nó được bình thường trở lại ?
-
Có những người tuyệt vọng, họ sẵn sàng trả tiền mua những hy vọng phù phiếm con à. Và bản thân ta cũng vẫn cần tiền sinh sống. Ta không mong giàu sang phú quý gì nữa vì khi cơ thể bị tàn phế, ta chỉ mong được sống yên ổn bên người thương. Nhớ nhé con trai, không phải giàu sang phú quý, mà quan trọng là phải kiếm được người thương.
Lường Xuân Cường qua những lời kể chuyện thân tình với thầy Tư Khiếu, đồng bệnh tương lân, cả hai người cùng có những bí mật không thể để lộ ra, khiến hai người càng thân thiết nhau hơn.
Nghĩ đến quãng đường cô độc mà mình sẽ phải đi cũng như của thầy Tư Khiếu, Lường Xuân Cường không khỏi rùng mình ớn lạnh cho kiếp sống đã bị thiến hoạn. Những chữ " phải kiếm lấy người thương " mà thầy Tư Khiếu nói cứ văng vẳng bên tai. Lường Xuân Cường thầm nhủ rồi bản thân cũng phải đi tìm một cô gái nào đó, để khỏi phải đi con đường cô độc lẻ loi, chứ không tìm hiểu những chuyện cúng tế thần linh mê tín chi nữa. Bởi có những thứ mất đi thì cũng không mọc lại được.