Nhảy đến nội dung chính

Nhà vệ sinh bí ẩn - Chương 10

Vết thiến đã lành hoàn toàn, thật thoải mái khi có thể đi lại tự do, Phùng rất vui, nhưng cũng chẳng tránh nổi sự lo lắng luôn âm ỉ bên trong, cậu luôn lo một ngày nào đó, bản thân sẽ bị lộ ra chuyện chẳng phải đàn ông đích thực, không thể sinh con đẻ cái. Nhưng mọi chuyện vẫn phải tiếp diễn dẫu có ra sao, cậu tuy giờ đã mang trên mình khiếm khuyết, nhưng điều đó chẳng đáng là gì khi "cái đó" chỉ để sinh con đẻ cái, nhiều người mất chân tay còn vẫn luôn tràn đầy nghị lực, cậu dần thích nghi với thân phận mới.

Với sự giúp đỡ của mọi người, có lẽ cậu sẽ làm quen thật nhanh chóng. Mọi người, đặc biệt là Hiếu, luôn chỉ dạy Phùng từ những điều nhỏ nhặt nhất.

Cuộc sống sẽ chẳng có gì thay đổi nhiều, và có lẽ việc thay đổi lớn nhất đối với những "nam nhân bị thiến" là việc sinh hoạt hằng ngày và tiểu tiện.

Cái ngày con dao cắt rời "bảo bối đời trai" cũng chính là ngày khả năng đứng tiểu bị tước đi vĩnh viễn. Kể từ dây phút ấy, chẳng một thái giám nào có thể hiên ngang giữa trời đấy, vung vẩy "con chim" mà đứng đái được nữa, vì chỗ ấy đâu còn gì để "cầm" , để "chỉnh" , chính vì vậy mà ngoài việc mất đi khả năng đứng tiểu như 1 chàng trai bình thường, các thái giàm cũng mất khả năng điều chỉnh dòng nước tiểu, nên mặc dù đã tiểu trong tư thế ngồi, vẫn không tránh khỏi việc bị nước tiểu bắn vào đùi hay vào quần, cũng như việc tiểu tiện không tự chủ, khiến cho cơ thể của những thái giám ấy không tránh khỏi việc có mùi khai.

Hiếu tận tình chỉ Phùng từng li từng tí, vì Phùng đã bỏ lỡ kĩ năng quan trọng đối với các thái giám được dạy tại lớp, vì cậu "nhập học" sau các bạn cùng khóa, kĩ năng đó chính là kiềm chế tiểu tiện.

Hiếu tận tình đến nỗi chỉ Phùng từng tư thế, cách thức tiểu, cũng như vệ sinh. Cậu còn sẵn sàng làm mẫu. Quả thật là thái giám ưu tú trong khóa, hỏi sao "giám thị" khen không hết lời.

Đứng trước sự hướng dẫn tận hướng dẫn tận tâm của Hiếu, Phùng chú ý lắng nghe, tuy rằng giờ chính bản thân Phùng cũng đã bị thiến, nhưng cậu vẫn không khỏi hồi hộp khi thấy "vùng kín" của Hiếu khi cậu ta làm mẫu cho mình. Dòng nước ấm chảy nhẹ ra khỏi lỗ cụt, chảy ra khỏi cơ thể rồi chạm xuống đất. Xong còn đọng lại trên lỗ tiểu hồng hồng nho nhỏ.

Hiếu nhiệt tình chỉ bảo:

-"Khi tiểu xong còn phải lấy giấy lau lau thật kĩ "vết thiến" để khỏi bị dính nước tiểu, vừa để tránh mùi khai, vừa để tránh viêm nhiễm tiết niệu, nếu nước tiểu đôi khi bắn lên đùi thì cũng cần phải lau, cần cẩn thận để không bị bắn vào quần áo"

Phùng vẫn mở to mắt quan sát, đến khi thực hành theo, Phùng rất vui mừng vì cậu đã có thể tiểu tiện mà không cần dùng ống dẫn, nhưng cậu vẫn còn cảm thấy có gì chưa quen, do mới chuyển tư thế tiểu từ đứng sang ngồi.

Còn rất nhiều điều mà Phùng phải học hỏi để thích nghi với cuộc sống sau khi "tịnh thân". Cậu cũng cảm thấy gần gũi hơn với mọi người, không ngại ngần khi nhờ sự giúp đỡ từ mọi người