Nhà vệ sinh bí ẩn - Chương 12
Đến buổi học sau, càng thú vị hơn khi lần này, những thái giám mới ấy sẽ được dạy cách "sướng".
Mở đầu tiết học, giáo viên đã thành công tạo được sự chú ý được với những chàng trai "mất giống" :
-"Hôm nay, chúng ta sẽ học về cách tự xử mỗi khi khó chịu, các em đừng ngại, vì chúng ta đều là con người, ai cũng có nhu cầu, tuy đã bị cắt bỏ đi cái thứ quan trọng nhất của người đàn ông, chúng ta sẽ tự ti, nhiều khi ngại hỏi, nên chúng ta cần phải được dạy một cách rõ ràng. Và hôm nay hãy tự nhiên nhé, không có gì phải ngại cả, kể cả thầy cũng vậy, thực ra cứ gọi anh cũng được, vì đúng ra tôi mới chỉ là "đàn anh" của các cậu mà thôi. Và đương nhiên tôi cũng không phải là một nam nhân hoàn chỉnh, tôi cũng đã bị thiến như các bạn, vậy nên hãy cứ tự nhiên.
Do đã mất đi "dụng cụ" nên chúng ta không thể hoạt động theo cách thông thường nam giới vẫn thường làm, nói thẳng ra, ngay cả việc đi tiểu, chúng ta còn chẳng thể đứng như họ, vậy thì trong việc tự xử, sao có thể làm một cách thông thường. Sẽ tốt hơn nếu như chỉ bị cắt đi 2 quả cà, nhưng thật đáng tiếc khi chúng ta đã bị mất đi cả con chim, chính vì vậy mà ta đâu thể nắm, cầm mà vuốt ve.
Chúng ta đều là những chàng trai trẻ tuổi, đang hừng hực sức xuân, chưa được tận hưởng nhiều mà đã phải chịu kiếp "tàn phế", nếu không giải tỏa được thì cũng khó. Và bạn nào nhu cầu cao thì càng cực khổ hơn nữa, có khi còn muốn "phát điên" với cơ thể khiếm khuyết của mình.
Vậy làm sao để chúng ta có thể giải tỏa bản thân?
Có rất nhiều cách để chúng ta giải tỏa.
Ví dụ, điều này là không lạ đối với các thái giám xưa, họ có thể làm chuyện ấy với cung nữ hay thậm chí là cả phi tần, nhưng không phải bằng cách bình thường, mà bằng dụng cụ, lưỡi, hoặc tay. Nhưng chúng ta là những thái giám hầu hạ chủ nhân, liệu có được không ?
Đương nhiên, ta phải tự mình làm điều đó.
Các bạn có thể "tự ray vào vết thiến để lấy khoái cảm" , có thể tự làm, hay cùng là thái giám thì có thể giúp nhau, cao hơn là cùng nhau làm như động tác "giao ... giả" , nó sẽ thỏa mãn phần nào tâm lí của ta
Hay có thể dùng cách như các bạn "bot" hay làm. Điều này sẽ luôn được thỏa mãn nếu bạn nào vào "bar" của chúng ta để đi làm , các bạn sẽ được phục vụ các bạn nam khác...."
Cả buổi học đó, ai cũng chăm chú nghe giảng.
Phùng cũng rất háo hức, cậu rất muốn thử luôn. Bấy lâu nay cậu muốn nhưng chẳng giám thổ lộ, chỉ tự mân mê trong quần.
Tối đến, các nam sinh bị thiến này dường như được "khai sáng".
Họ nhờ nhau thỏa mãn, họ chia nhau thành từng cặp.
Từng vết thiến được chà xát vào nhau, ai nấy đều khoái lạc. Có vẻ như chỉ cần hạnh phúc nhỏ ấy thôi đã làm thỏa mãn nhưng con người "chẳng có cái đàn ông".
Vết sẹo thiến của Phùng và Hiếu vừa tiếp xúc đã tạo nên cảm giác khó tả. Các cậu làm tình như những cặp đôi bình thường.
Ban đầu, họ liếm cho nhau vết thiến. Vì đã thiến tận gốc, không có dương vật để điều hướng khi tiểu nên nước tiểu sẽ đọng lại, dù vệ sinh kĩ bao nhiêu cũng khó tránh khỏi mùi hơi "ngai ngái".
Họ thích thú tận hưởng mùi đặc trưng của nhau. Chỉ cần lưỡi chạm vào lỗ niệu đạo là họ đã sướng đến nỗi run lên, bởi vì trước đây họ chưa hề thử. Rồi sau màn dạo đầu đó là những động tác "giao ... giả" tiếng da thịt chạm nhau nghe thôi đã thỏa mãn.
Nhưng nghĩ lại thì họ cũng thật tội nghiệp. Lần đầu ân ái của nam nhân thì là nữ nhân, thụt ra thụt vào, nhưng đối họ lại là những người cùng cảnh ngộ, nam không ra nam, nữ chẳng ra nữ, chỉ làm "giả" theo động tác làm tình
Nhưng có lẽ đối với những con người chẳng đầy đủ ấy thì chỉ cần điều nhỏ nhoi ấy là đủ ....
Không có bình luận