Trai 'thẳng’ bị ‘bẻ cong’ khi lỡ 'quan hệ' với bạn gay
Một người chưa từng được nếm thử vị cơm, mà ngay từ đầu đã được đưa cho củ khoai thì tất nhiên sẽ nghĩ khoai là ngon nhất. Tuy không phải cơm mới là ngon, phở cũng rất ngon nhưng phải nếm trải đủ các vị trên đời mới biết được mình hợp với điều gì nhất.
Đây không phải câu chuyện của tôi, nhưng vì muốn chia sẻ để những bạn trẻ khi trong quá trình định hình bản dạng giới thì hãy vững vàng, tin vào chính mình.
Anh bạn tôi nay đã lập gia đình và có 2 "thiên thần" nhỏ đáng yêu. Nhưng để có ngày hôm nay, anh đã phải trải qua quãng thời gian thanh xuân vô cùng khó khăn khi phải "đấu tranh" xem bản dạng giới của mình.
Ngày đó, khi còn là sinh viên "chân ướt chân ráo" bước chân đến giảng đường đại học, tôi khá ấn tượng cậu ta vì vừa đến đã khá “nhoi”. Chính bởi thế, một đứa nhút nhát như tôi đã được cậu ấy thay đổi rất nhiều. Nhóm chúng tôi có 3 người: tôi, anh bạn “nhoi” và một người bạn là gay. Thật ra, mãi tới gần cuối năm thứ 2 thì hai chúng tôi biết người bạn đó là gay.
Thời điểm hơn chục năm về trước, để chấp nhận điều đó thì chẳng hề đơn giản, không chỉ riêng với chúng tôi mà là số đông mọi người. Cậu ấy đã phải giấu kín bản thân đến thế nào, chắc chắn không một ai hiểu được. Tôi thấy rất vui vì đã giúp cậu ấy được là mình và sống thoải mái, vô tư hơn.
Tôi sống cùng bố mẹ, còn hai người bạn của tôi đều ở với người thân trên Hà Nội. Đến năm thứ 2, hai người bạn tôi được chuyển ra ngoài sống, chính bởi vậy lựa chọn ở cùng nhau là thượng sách. Song, vấn đề nảy sinh xảy ra chính ở thời điểm này.
Thời gian đầu sống chung mọi thứ rất bình thường. Vì đã quá hiểu tính nhau nên cuộc sống ở trọ có khá nhiều điều thú vị. Hai người thân nhau hơn, đến mức nhiều khi đi cùng cả nhóm, tôi còn cảm thấy lạc lõng vì chúng nó có quá nhiều điểm chung. Nhưng cả tôi và anh bạn tôi đều quên một sự thật không thể thay đổi đó là cậu bạn tôi vẫn là gay. Sự thân thiết đôi khi vô tình đã tạo điều kiện cho những thứ tình cảm khác có dịp được phát triển.
Hôm đấy là sinh nhật của cậu bạn gay. Tôi đến phòng trọ của hai đứa tổ chức luôn. Chúng tôi uống nhiều đến nỗi tôi phải ôm nhà vệ sinh mấy tiếng đồng hồ mới hồi tỉnh. Đấy có thể gọi là buổi tối thay đổi cuộc đời thằng bạn tôi. Lúc đi ngủ, cậu bạn gay quay ra ôm bạn tôi ngủ say sưa. Trong hai thì chỉ có một người là bị say rượu và dĩ nhiên, người bạn gay thì không hề say.
Thế rồi đêm hôm đó đã là khởi đầu cho chuỗi ngày sai lầm nối tiếp nhau khi bạn tôi “quen hơi” chuyện đó. Từ một thằng nhát gái, chỉ dám yêu đơn phương chưa dám ngỏ lời với ai mà đến giờ nó thành một thằng mất “cảm xúc” với con gái luôn.
Thời gian đó, nhóm tôi như bị khủng hoảng. Tôi đứng ở giữa thật sự rất khó xử. Trách móc, khuyên răn, đe dọa chưa có cách nào tôi không thử. Tôi tìm đến những chuyên gia tư vấn tâm lý để cứu vãn tình hình. Tôi được nghe một câu mà đến bây giờ tôi vẫn thấm thía: “Một người chưa từng được nếm thử vị cơm, mà ngay từ đầu đã được đưa cho củ khoai thì tất nhiên sẽ nghĩ khoai là ngon nhất. Tuy không phải cơm mới là ngon, phở cũng rất ngon nhưng phải nếm trải đủ các vị trên đời mới biết được mình hợp với điều gì nhất.”
Ngay từ đầu, bạn tôi chưa từng có quan hệ gần gũi với nữ giới nên gặp trường hợp đó tất yếu sẽ trở nên ngộ nhận và không nhận rõ bản dạng giới của mình. Tôi khuyên hai đứa nên tách nhau ra một thời gian để ổn định lại mọi thứ. Cả hai đều phải trải qua thời gian điều trị tâm lý rất dài, đặc biệt là cậu bạn “thẳng” của tôi.
Sau này dù đã ra trường và đi làm vài năm, thỉnh thoảng anh bạn tôi vẫn phải đến gặp những chuyên gia tâm lý vì quá khứ đã trở thành nỗi ám ảnh đặc biệt sâu sắc đối với anh ấy.
Tôi thầm cảm ơn mọi điều khi được cùng bạn vượt qua quãng thời gian khó quên ấy. Đến nay, khi chúng tôi đã yên bề gia thất thì anh bạn gay cũng được gia đình chấp nhận và có cuộc sống khá yên ấm với người bạn đời của mình. Nhờ vậy, tất cả chúng tôi đều có những thấu hiểu nhất định về vấn đề xu hướng tính dục, điều mà lâu nay mọi người hay bỏ qua và ngại đề cập với con trẻ.
Vấn đề giới tính nên được giáo dục ngay từ nhỏ, khi bọn trẻ đã có được sự nhận thức để tránh những ngô nghê về bản thân và phạm phải những sự cố đáng tiếc như hai người bạn tôi từng gặp phải. Ám ảnh tâm lý sẽ là vết thương khó lành nhất mà mỗi con người sẽ phải mang trên hành trình tìm kiếm hạnh phúc đích thực của cuộc đời mình. Đừng để sự thiếu hiểu biết làm đánh mất đi con người vốn dĩ chúng ta đã, đang và luôn muốn trở thành.
Không có bình luận